Bài Ðọc Năm Chẵn: 1 Cr 3, 1-9
Lời Chúa trong thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, tôi không thể nói với anh em như với những người thiêng liêng, nhưng với những người xác thịt, những trẻ nhỏ trong Ðức Kitô. Tôi đã cho anh em uống sữa, chứ không cho của ăn, vì bấy giờ anh em chưa ăn được, nhưng cả bây giờ, anh em cũng chưa ăn được, vì hãy còn là người xác thịt. Bởi chưng ở giữa anh em, có sự ghen tương và tranh giành, thì anh em không phải là xác thịt, và sống như người phàm đó sao? Vì khi còn có người nói rằng: "Tôi thuộc về Phaolô". Kẻ khác nói: "Tôi thuộc về Apollô", thì anh em không phải là người phàm đó sao?
Vậy Apollô là gì? Phaolô là gì? Tất cả chỉ là những người giúp việc, mỗi người tuỳ theo ơn Chúa đã ban, nhờ họ mà anh em đã tin. Tôi trồng, Apollô tưới, nhưng Thiên Chúa cho mọc lên. Vì thế, kẻ trồng chẳng là gì cả, người tưới cũng chẳng là gì cả, nhưng chỉ Thiên Chúa, Ðấng làm cho mọc lên, mới đáng kể. Kẻ gieo và người tưới đều là một. Mỗi người sẽ lãnh công theo sự khó nhọc của mình. Vì chúng tôi là những người phụ tá của Thiên Chúa: còn anh em là cánh đồng của Thiên Chúa và là toà nhà của Thiên Chúa.
Bài Tin Mừng: Lc 4, 38-44
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca
Khi ấy, Chúa Giêsu chỗi dậy ra khỏi hội đường, Người đến nhà Simon. Nhạc mẫu ông Simon phải cơn sốt nặng, và người ta xin Người chữa bà ấy. Người đứng bên bà, truyền lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến khỏi bà. Tức thì bà chỗi dậy, và dọn bữa hầu các ngài. Khi mặt trời lặn, mọi người có bệnh nhân đau những chứng bệnh khác nhau, đều dẫn họ đến cùng Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân, và chữa họ lành. Các quỷ xuất khỏi nhiều người và kêu lên rằng: "Ông là Con Thiên Chúa". Nhưng Người quát bảo không cho chúng nói, vì chúng biết chính Người là Ðức Kitô.
Ðến sáng ngày (hôm sau), Người ra đi vào hoang địa, dân chúng liền đi tìm đến cùng Người, họ cố cầm giữ Người lại, kẻo Người rời bỏ họ. Người bảo họ rằng: "Ta còn phải rao giảng Tin Mừng nước Thiên Chúa cho những thành khác, bởi chính vì thế mà Ta đã được sai đến". Và Người giảng dạy trong các hội đường xứ Giuđêa.
Suy niệm:
(Trích trong 5 phút Lời Chúa tháng 9/2018)
Chúa Giê-su đến trần gian, công việc chính yếu của Ngài là rao giảng mầu nhiệm Nước Trời; mầu nhiệm mà không có một nhà sáng lập tôn giáo nào trước đó rao giảng. Mầu nhiệm đó mời gọi con người hướng về, vì đó là cội nguồn và là nơi hạnh phúc muôn đời. Chúa Giê-su đã xác định công việc chính yếu của cuộc đời Ngài là rao giảng, Ngài đã dồn sức và miệt mài để công việc đó được hoàn thành: “Tôi được sai đi cốt để làm việc đó.”
Mời Bạn: Ngày nay, Giáo Hội được Chúa sai đi cũng để làm công việc chính yếu là rao giảng và làm vinh danh Chúa. Thế nhưng, trong một xã hội xoay cuồng với tốc độ kỹ thuật số, nhiều khi con người không đủ tỉnh táo để nhận ra đâu là điểm chính yếu của cuộc đời; người môn đệ và Giáo Hội của Chúa cũng không phải là ngoại trừ. Đối với tôi, với chúng ta, đâu là điều chính yếu, đâu là điều tùy phụ? Chúng ta rất quen với câu hỏi này. Thế nhưng nhiều khi vì nhiều lý do, vì hoàn cảnh, chúng ta lại chọn điều tùy phụ và rồi để mãi vướng mắc, sa lầy trong những điều tuỳ phụ đó. Vậy, hôm nay bạn hãy xác định: Tôi, chúng ta đã tập chú vào điều chính yếu là “loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo” chưa (x. Mc 16,15)?
Sống Lời Chúa: Trước khi làm việc gì tôi dừng lại một giây để định hướng: “Tôi quyết tâm làm việc này tốt đẹp như ý Chúa muốn để làm vinh danh Chúa và để loan báo Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô cho anh em tôi.”
Cầu nguyện: Lạy Cha, Cha đã đặt con trong cuộc đời này vì một mục đích, xin cho con nhận ra và chu toàn mỗi ngày, để làm vinh danh Cha. Amen.
TITOCO HÀM TÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét