Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2022

Thói siêu nịnh, tật hư danh

Cách đây ít năm, dư luận từng xôn xao về một luận án tiến sĩ ngôn ngữ học về đề tài “Hành vi nịnh trong tiếng Việt”.Bài viết mới từ Phạm Anh Dũng


Dưới con mắt của những người nông nổi, luận án trên bị soi moi, phán xét là dở hơi, vì họ cho rằng thiếu gì đề tài hay ho, lớn lao, cấp thiết hơn mà không nghiên cứu, lại hao tâm tổn trí, tốn công mất sức đi nghiên cứu cái hành vi chẳng mấy tốt đẹp của con người.

Đối với các nhà khoa học, nhà văn hóa và chuyên gia ngôn ngữ học sau khi đọc kỹ luận án này đều khẳng định đây là đề tài bổ ích, thiết thực, vì nó đề cập đến một vấn đề tồn tại dai dẳng bấy lâu nay trong đời sống xã hội. Việc nghiên cứu hành vi nịnh trong tiếng Việt không phải để cổ xúy cho thói xấu này, mà thực chất để chỉ ra nguyên nhân, làm rõ bản chất chữ nghĩa, cách thức thể hiện nịnh của con người trong việc dùng từ, giao tiếp, ứng xử, từ đó chỉ ra những lệch chuẩn của các hành vi nịnh đều ít nhiều có động cơ trục lợi không trong sáng của người nịnh.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét