Lương Ngọc Huỳnh
Còn nhớ, khi sát nhập Hà Tây vào Hà Nội, các đại gia nhóm lợi ích thi nhau mua gom đất từ Sơn Tây đến Xuân Mai, mặc dù lúc đó đã có những ý kiến không đồng tình việc sát nhập, nhưng cũng không thể ngăn cản bởi nhóm lợi ích quá mạnh. Khi tiến trình sát nhập được hoàn thiện cũng là lúc bọn lợi ích nhóm hốt bạc vì xẻ đất bán, biết bao dự án trong mơ từ khu công nghệ cao Láng Hoà Lạc đến các trường đại học các khu phức hợp này nọ v.v…Dân tình đổ xô mua đất nhưng mãi không có dự án nào được triển khai cuối cùng nhiều người tan gia bại sản, ôm một đống nợ, bỏ trốn và lâm vào cảnh khốn khó!Mấy năm sau tự nhiên lại rộ lên thông tin về chủ trương mở con đường tơ lụa Hà Nội Ba Vì… dân lại nhào vào mua đất để cuối cùng lại ôm đầu máu khóc thảm vì bị lừa! Bao dự án hoành tráng, biết bao bảng quy hoạch được treo trên các ngã ba ngã tư, nhưng tất cả 22 năm nay vẫn nằm trên giấy! Biết bao khu công nghiệp, khu kinh tế mở, biết bao quả đấm thép của Thủ Tướng tiền nhiệm đã đấm nát mặt nền kinh tế Việt Nam và làm hư cán bộ, từ tham vọng làm giàu đã hình thành nhóm tư hữu, lợi ích nhóm mà Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng gọi là lũ Chuột. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang gọi là một bầy Sâu.
Con người có một tật xấu là khi người ta thích cái gì thì người ta khen nó, ca ngợi nó, bằng mọi giá để có nó, nhưng mọi hệ luỵ phía sau thì họ không quan tâm!
Đến Dự Luật Đặc Khu.
Từ năm 2014 tỉnh Quảng Ninh đã mở hội thảo để bàn việc thành lập đặc khu Vân Đồn, Vân Phong, Phú Quốc và còn kéo cả tỉnh Lâm Đồng tham dự.Ngày 22-3-2017 ông Đinh Thế Huynh thường trực ban bí thư đã thay mặt bộ chính trị ký Thông Báo số 21- TB/TƯ kết luận của bộ chính trị về các đề án xây dựng đơn vị hành chính – kinh tế đặc biệt Vân Đồn (tỉnh Quảng Ninh), Bắc Vân Phong (tỉnh Khánh Hoà) và Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang). Cũng từ năm 2015 đến nay các đại gia bất động sản Việt Nam đã ngửi thấy mùi tiền và thu mua gom đất ở những dự án trên, từ năm 2017 đến nay người dân nghe ngóng thông tin cũng chạy ra mua đất ở những dự án đó, đặc biệt là việc mua bán đất ở Phú Quốc nhộn nhịp như mua tôm tép ở chợ chiều!Đến nay, chủ trương thì đã họp, thông báo thì đã có, Quốc Hội cũng đã trình chỉ chờ vài ngày nữa là “bấm nút” thông qua. Ở Việt Nam cái gì mà bộ chính trị đã đồng ý, trung ương đã thông qua thì Quốc Hội phải bỏ phiếu chấp thuận đó là nguyên tắc bất di bất dịch từ xưa đến nay, bởi chẳng có đại biểu đảng viên nào lại dám chống lại chủ trương của đảng cả. Thế nên các cựu lãnh đạo, các cán bộ hưu trí, hội cựu chiến binh, các nhà trí thức, các chuyên gia kinh tế và nhân dân có gào lên, có gồng mình lên để phản đối thì cũng chỉ như bọt biển sủi tăm chẳng thể ngăn được con sóng ngầm!
Các cụ nói: thằng cha nó lú thì có thằng chú nó khôn. Hơn 90 triệu dân cùng các trí thức, chuyên gia, phải khôn hơn 18 ông bà bộ chính trị (nay còn 16 ông) 177 ông bà uỷ viên trung ương, 20 ông bà dự khuyết, 487 ông bà đại biểu Quốc Hội. Trong đó nhiều ông bà giữ cả ba chức vụ nên tổng số cũng chỉ khoảng 500 người. Vậy chẳng lẽ 500 người đó là siêu nhiên hay sao mà đòi khôn hơn 90 triệu đồng bào?!
Tôi nhìn thấy rằng:
Dự luật đặc khu chỉ cần được thông qua thì bọn đầu cơ bất động sản sẽ giàu to, còn những ai đang cố tình quác mồm bảo vệ dự luật chắc cũng có chấm mút chút đỉnh lộc rơi lộc vãi của bọn nhà giàu!
* Kịch bản thứ nhất:
Nếu Trung Quốc không tham gia thì coi như dự án đặc khu của Việt Nam thất bại vì không thể kéo được nhiều doanh nghiệp nước ngoài tham gia, nó sẽ lại là điệp khúc của biết bao dự án đắp chiếu! Những người dân đầu cơ đất đai lại ôm đầu máu nhảy lầu tự tử vì tan gia bại sản!
* Kịch bản thứ hai:
Nếu Trung Quốc tham gia thì hầu hết các dự án sẽ đội vốn, từ 70 tỷ đô la chỉ sau 5-10 năm nó sẽ đội lên gấp đôi con số nghĩa là 120-140 tỷ đô la. (hãy nhớ rằng chính phủ Trung Quốc, doanh nghiệp Trung Quốc đang có rất nhiều tiền).
Chúng ta đều biết: tổng thu nhập quốc dân của Việt Nam năm 2017 được báo là 220 tỷ đô? Nhưng trên thực tế là ta tính gộp cả doanh thu của các doanh nghiệp nước ngoài đóng tại Việt Nam, nếu chỉ tính nguyên công ty Samsung đã chiếm tới 65,1 tỷ đô la. Nếu chúng ta tính gộp tất cả những công ty, doanh nghiệp nước ngoài đang kinh doanh tại Việt Nam thì con số đó lên tới hơn trăm tỷ đô la. Nó đã góp phần vào báo cáo 220 tỷ đô la tổng thu nhập quốc dân của ta! Như vậy trên thực tế nước ta thu nhập từ thuế, từ xuất nhập khẩu, từ thu phí các loại dịch vụ, từ sản xuất v.v… thì mỗi năm cũng mới chỉ đạt khoảng 100-120 tỷ đô la. Đó là tiền thật của nhà làm ra. Tôi không phải chuyên gia kinh tế nhưng chỉ cần bình tĩnh thì đã nhận ra điều đó.
Giả như Trung Quốc họ cố tình đội vốn để nâng mức đầu tư cho ba đặc khu lên đến trăm tỷ đô thì liệu Việt Nam bán nước có trả được nợ cho họ không?! Và lúc ấy lãnh đạo tính sao? Chúng ta sẽ bị dắt mũi làm trâu ngựa cho họ!
* Kịch bản thứ ba:
Trung Quốc: họ đang chờ ấn nút! Nếu dân im lặng coi như họ thành công, nếu dân biểu tình và nhà nước phải dùng lực lượng đàn áp… họ cũng thành công bởi mục đích của họ là làm cho ta náo loạn và xáo trộn từ thượng tầng lãnh đạo đến người dân lao động. Dân càng biểu tình thì đảng và nhà nước càng sợ, càng sợ thì càng bị phụ thuộc họ!
Họ sẽ bình tĩnh không vội vàng tham gia trực tiếp, bởi nếu họ vào ồ ạt ngay bây giờ thì họ thừa biết sẽ vấp phải sự kháng cự của nhân dân Việt Nam, do vậy họ sẽ nhờ, sẽ thuê các nhà đầu tư từ Mỹ, Canada, Châu Âu, Châu Úc, và các nước khác tham gia đấu thầu đất đai. Sau khi vãn hồi dư luận họ chỉ cần một động tác rất nhỏ “mua lại” và hợp thức hoá tài sản là xong.
Khi mọi thủ tục đất đai đã hợp thức, họ bắt đầu di dân, các đối tượng là quân đội PLA hết nghĩa vụ quân sự sẽ được ưu tiên hàng đầu trong chính sách di dân lần này.
5 năm hay 10 năm sau khi dân số của họ đã lên tới hàng trăm ngàn người ở mỗi đặc khu, lúc này chỉ một thao tác nhỏ ngoài biển để gây xung đột vũ trang! Họ sẽ áp sát tàu chiến, thậm chí tàu sân bay vào các khu vực đặc khu với lý do “quyền bảo vệ công dân” và đương nhiên ba đặc khu sẽ trở thành ba tiền đồn quân sự của Trung Quốc. Hỏi rằng lúc đó ai chịu trách nhiệm trước dân tộc?! Có còn kịp rút kinh nghiệm và nhận trách nhiệm chính trị hay không? Những kẻ đã chết dưới đất rồi liệu có mở được mồm mà cãi lý nữa hay không?
Cả ba kịch bản trên đều chết, nếu nó là kịch bản thứ hai và thứ ba thì chúng ta mất nước hoàn toàn!
Hơn 90 triệu dân hoàn toàn sáng suốt hơn 500 siêu nhân. Cho nên tôi đề nghị 500 siêu nhân bình tĩnh nghĩ lại và không bấm nút. ( tôi biết là quá khó với đề nghị này )!
Tôi hy vọng các ông bà nguyên là lãnh đạo đảng, nhà nước, quốc hội, các hội người cao tuổi, hội cựu chiến binh, hội thương binh, hội gia đình liệt sỹ, hội chất độc da cam, các nhà trí thức, các chuyên gia, các thanh thiếu niên học sinh và đồng bào ta cả trong nước và quốc tế, các chiến sĩ đang ngày đêm bảo vệ tổ quốc… tất cả cần lên tiếng để đánh thức cái đầu u mê, lú lẫn của 500 người siêu nhân!
Tôi tin rằng đất nước ta vẫn còn cơ hội trường tồn, vận mệnh của dân tộc đang đặt cược trên bàn cân chính trị và kinh tế, tôi cũng hy vọng những cái đầu siêu nhiên nghĩ lại và thức tỉnh, có những người đang được nhân dân tán thán và ủng hộ, nhưng nếu thiếu tỉnh táo họ sẽ mất tất cả, họ sẽ trở thành “cột mốc” trong lòng dân, và trong lịch sử dân tộc mai sau.
( mọi người đồng ý quan điểm thì chia se )
* Tôi không có thời gian trả lời những câu hỏi của những người trong nhóm lợi ích nên tôi kiếu trước khỏi lại bảo không thông báo.
Hà nội ngày 7-6-2018
Công dân Việt Nam.